Tự dưng thấy buồn quá Anh. Em đang đếm từng phút trôi qua. Đang sử dụng thời gian của công ty vì mục đích cá nhân. Em tìm cách trải qua từng giây, từng phút. Em mệt mỏi quá. Sống - làm việc - học tập - gặp gỡ. Mà sao mục đích nào em cũng thấy mình chẳng làm tốt.
Sống - Em đã làm khác quá. Em không sống thật với chính mình. Em thấy điều người khác cư xử không đúng, em im lặng. Em thấy mình cư xử không đúng, em im lặng. Em cười nếu nụ cười đó làm người khác thấy thoải mái. Em khóc khi thấy người khác hạnh phúc. Em sống và đếm cuộc sống qua hình hài của người khác.
Làm việc - Em ra trường, cố chứng tỏ tài năng và khả năng ngoại ngữ của mình. Để rồi leo lên được chức TBP. Thế nhưng, liệu nó có phải thực sự là vị trí dành cho em không? Em có làm tốt không? Người ta có đang lợi dụng em không? Em thấy hoang mang. Không biết mình thích gì, muốn gì.
Học tập - Em học DL và ra trường lại học ĐHKT, VB2 ngành TCDN. Em không biết mình đang làm cái gì, đang làm với mục đích là gì? Chẳng bằng 4 năm học vừa qua coi như phung phí, khi em học một ngành hoàn toàn khác hẳn ở trường?
Gặp gỡ - Có những ngày em mệt mỏi kinh khủng. Dù mệt mỏi do chẳng làm gì. Và trong giờ làm việc, em muốn chạy về nhà ngay. Ngủ một giấc thật lâu, để khỏi phải suy nghĩ, khỏi phải đắn đo xem nên làm thế nào, làm gì, gặp ai. Vậy mà, sau giờ làm. Em lại chạy đi chơi với bạn. Lại nói nói cười cười mà như đánh mất chính em. Có lẽ em cần gặp BS Tâm lý.
Ngày - Em thấy bản thân mình dần mờ nhạt. Và cái việc đơn giản nhất là sống như chính mình muốn, Em lại ngay cả cũng không làm được. Thật quá sức khó khăn.
Wednesday, January 7, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment