Em đang đánh đổi những ngày tháng tuổi xuân của mình bằng những giọt nước mắt, bằng những chai bia, bằng những trận nôn mửa hay bằng những vết mụn đỏ khắp người. Thậm chí Em đã nghĩ đến việc mình sẽ bị bệnh về bao tử rất nặng, bởi đau bao tử mà còn uống rượu bia. Em cứ nghĩ Noel đi qua rồi thì Em cũng đã quên Anh, và bắt đầu lại. Nhưng sao mỗi lần say, Em đều khóc. Có phải là em còn yêu anh nhiều? Hay đơn giản Em đang làm trầm trọng hóa mọi vấn đề?
Tự thấy mình khờ quá. Em đã khóc vì Anh rất nhiều rồi. Và bây giờ, dù em có khóc, hay có chết, anh cũng chẳng thể chạy đến. Bởi bên Anh là một cô gái khác. Cô gái đó là vợ anh. Và anh có trách nhiệm với gia đình. Em phải quên anh đi thôi. Và những lời anh nói, có chăng chỉ là phù phiếm. Bởi nếu yêu em thật lòng, hẳn anh đã không nhanh chóng cưới người khác, không ở chung nhà trước khi cưới như thế. Đó là chuyện quá lớn với sức chịu đựng của em. Những tinh anh, những tình yêu của chúng ta, đã không còn sáng trong như xưa nữa mà đã hoen ố trong những lần anh ôm người con gái khác trong tay.
Đã qua hết rồi những yêu thương mặn nồng thưở xa xưa. Cái tình yêu đó đôi khi nó quá giống trẻ con. Chỉ yêu và chia sẻ. Không đòi hỏi, không cầu toàn, không thể xác với cái gọi là tình yêu.
Em đang sống ở đâu? Hiện tại hay thiên đường? Khi ôm ấp trong mình những suy nghĩ quá tuyệt đối? Thế giới này nằm ở đâu đây?
Friday, January 2, 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment