Tối nay trời lạnh lắm 2 anh ạ. Em một mình trên chiếc giường nhỏ của mình. Tất cả những hình ảnh cũ & mới chợt đến. Em rốt lại chỉ còn một mình.
Tháng sáu này mùa mưa, cây bàng thời gian cũ sẽ không còn đứng yên trút lá trong cơn mưa đêm nữa. Chẳng ai đón đợi ai. Vĩnh biệt tình đầu. Ngày hạnh phúc của anh - Huy. Em lo sợ lắm, nhưng cuối cùng cũng tới. Anh cũng phải được hạnh phúc chứ. Anh phải như thế. Chỉ có em, không biết mình đứng lại đây để làm gì?
Có ai cố tình mong anh cưới sớm, để mau sinh em bé, để mau trở lại yêu thương, và để mau quên em? Người ta không còn muốn anh nhớ hình em nữa. Mà em thực ra cũng không muốn anh nhớ. Em chỉ tự xoa mình thôi. 2 bàn tay đan vào nhau. Như hồi mình còn mới yêu. Nhưng đó là tay em và tay kia cũng là tay em.
Anh - Thông. Ai cũng nói rằng chúng mình sẽ không thể đến được với nhau. Ai cũng nhìn ra như thế. Em sợ, nhưng cố ru mình bằng những niềm tin xa hoa sót lại. Em cảm nhận cô đơn. Em mong anh cưới. Nhưng không, biết đâu, bắt đầu cưới này sẽ dẫn đến những sai lầm nông nổi khác của em?
Quá khứ em bước không tới. Tương lai thì diệu vợi. Thấy mình lẻ loi. Muốn uống say, quên chén đắng. Thì ra, mình cũng dại khờ, mà mình nào biết.
Đêm, một người ôm người khác trong tay. Một người có lẽ đang mộng về tình khác. Chỉ còn có em nơi đây. Rã rời. Sau cơn yêu.
Giá mà em nói được những điều em muốn nói và làm được những điềm em muốn làm. Giá mà đừng có thời gian.
Em chẳng biết mình đau vì điều gì nữa. Tình cũ hay mới?
Vĩnh biệt.
No comments:
Post a Comment