Saturday, November 26, 2011

Ký Ức....

Có những ký ức tưởng chừng quên hết, bỗng hiện về nguyên vẹn ở trong tim...

Ngày tháng này, em mãi nghĩ về anh và nhận ra, một phần nào ký ức ngày xưa, em dần quên hết. Những user, pw cá nhân, em cũng phải ngập ngừng trước khi enter..Thoáng chút lo lắng, có khi nào, một ngày em chẳng còn nhớ ra mình là ai, và tình yêu nào đã thoáng qua, em dần quên hết ? Khi đó mọi việc sẽ như thế nào ? Hạnh phúc hoan hỉ khi cuối cùng điều ước em hằng mơ "quên hết những gì đã có" lại khiến bao nhiêu gánh nặng đổ lên vai mẹ em ?

Em đã nhớ anh rất nhiều, và đã làm nhiều điều rồ dại hơn bao giờ. Nhắn tin cho anh, hỏi han anh, và ...tìm cách đến gần bên anh, dẫu biết rằng, tất cả điều này là sai lầm lớn nhất đời em, bởi anh thuộc về một nơi khác. Em biết...Em biết...Và em cũng không thể dừng lại, khi con tim đã điều khiển mọi hành động của em. Giá mà, em chỉ sống bằng lý trí, chắc chắn em sẽ dừng lại đúng vạch, như khi người ta dừng đèn đỏ cho một cuộc tình. Vậy mà em không thể làm được. Lỗi của em là biết sai vẫn dấn về phía trước. Mọi tiêu chuẩn sai đúng em biết, vẫn phạm vào. Em chỉ ước vọng một điều mọi người thấu hiểu: Em chỉ đánh đổi chính cuộc đời của mình, cuộc đời duy nhất mà em có..

Hạnh phúc thường chỉ thoáng qua trong phút chốc. Và ngẫm lại giây phút gặp anh, bên anh, em vẫn thấy lòng ấm áp - nhẹ nhàng. Anh có bao giờ cảm nghĩ về những gì đã qua, lại mang đến sự nồng ấm trong hiện tại ? Mọi thứ rõ ràng như chưa bao giờ gần hơn thế, như em gần anh, quên hết thế gian...Em chắc chắn sẽ trầm luân, em chắc chắn sẽ thua cuộc và nhận trăm ngàn khổ ải. Nhưng lại không thể cản trái tim mình thôi nghĩ về anh, có lẽ, nó đã không hoàn toàn thuộc về, để em điều khiển nữa.

Xin tha lỗi cho người sai lầm trong cuộc đời này - chính em.

Em nhớ anh và hôn anh, K...