Saturday, December 29, 2007

Những ngày cuối cùng của năm cũ - 2007

Hôm nay là 29 rồi, chỉ còn vài ngày nữa là sang 2008. Một năm qua thay đổi biết bao nhiêu thứ. Ra trường, đi làm, và bây giờ chuẩn bị thay đổi công việc, một lần nữa việc thay đổi lại đến. Cũng thấy một chút ít lo lắng vì không biết công việc mới sẽ như thế nào, mình làm tốt không, hay lại bị cho nghỉ việc, rồi không có tiền thưởng tết...Ôi, gắng lên thôi Annie ơi. Mi sẽ làm được mà. Ôi, gắng lên nhé.

Monday, December 17, 2007

Tựa vai anh mà khóc...


Có cánh hoa nào mà không tàn úa ?
Có hạnh phúc nào sẽ chẳng hư hao ?
Có cuộc đời nào chẳng xuống thấp lên cao?
Có đôi môi nào chưa rung vì tiếng nấc?
Có những khoảng cách dù gần trong gang tấc
Vẫn hình như trăm ngàn dặm xa xôi
Và từng chiều em cảm thấy đơn côi
Hãy về đây tựa vai anh mà khóc !
Kể anh nghe chuyện đời gai góc
Chia sớt cho anh cảm giác xót xa
Suốt đời anh chỉ như một sân ga
Đón nhận buồn vui con tàu em chở đến
Đến khi nào con tàu em rời bến
Sân ga này mãi vẫn còn đây
Và khi nào sầu nặng dáng em gầy
Hãy về đây tựa vai anh mà khóc
Kể cho anh nghe chuyện đời gai góc
Chia bớt cho anh cảm giác bị dối gian
Anh sẽ vỗ về em dù mất cả trần gian
Em luôn có bờ vai anh để khóc
Em không bao giờ lẻ loi cô độc
Em không bao giờ thiếu vắng một vòng tay
Em không bao giờ thiếu vắng một bờ vai
Khóc đi em, tựa vai anh mà khóc !

Ngày chia tay

Sau cùng cũng nói lời chia tay với mọi người. Bỗng dưng muốn khóc quá. Cũng làm ở đây gần 6 tháng rồi, biết bao buồn vui. Giờ mình là người duy nhất ra đi. Thấy lòng sao nặng nề với bao nhiêu tình cảm. Nhưng ở lại thì sợ cơn lốc xóay cuốn phăng mình đi mất, để mình không kịp nhận ra mình là ai nữa. Đến một nơi xa lạ, bắt đầu lại từ đầu. Bắt đầu với vai trò một công chức bình thường, để lại sống cuộc sống đúng thật là của mình chứ không phải của ai khác. Không khóac lên người chiếc áo sặc sỡ của ngày hôm qua. Khi đó, mình thấy mệt mỏi thật nhiều.
Tạm biệt nhé những người anh, người chị, người bạn đầy thương yêu. Cám ơn vì những tình cảm mọi người đã dành cho. Hy vọng sẽ còn gặp lại mọi người ở một vai trò khác...

Tuesday, December 11, 2007

Goodbye My Love


Goodbye My Love, Anh Thương yêu, đã sang những mùa mới khi bên ngoài cái lạnh phủ khắp nơi. Hãy để lại sau lưng đi anh, những gì làm cho lòng mình phiền muộn. Đừng trách móc rằng lỗi này thuộc về ai, em hay anh nữa nhé, vì biết rằng, càng trách chỉ như càng thêm nhớ. Những kỉ niệm đã không còn nằm trong tầm tay của chúng mình, mà đã rẽ sang hướng khác thật lâu. Anh đừng đứng mãi trước cánh cổng đã khép lại nữa. Giờ đây, bên anh, dù ít, dù nhiều cũng đã có một tình yêu khác thế vào chỗ trống của em. Thì anh yêu, hãy yêu người ta thật nồng nàn, hãy tìm thấy niềm hạnh phút giữa muôn vàn lẫn lộn. Để tin là mình đang thật hạnh phúc giữa đời. Còn em, em cũng muốn được hạnh phúc, nên em đang sắp xếp dần hình ảnh của anh để vào quá khứ. Em một lần, xin tha thứ cho chính mình, và lại tiếp tục bước đi. Nếu em cứ mãi để hình ảnh anh vây lấy em thì chắc em sẽ ngã quỵ mất. Còn bao nhiêu năm dài phía trước đang đợi em mà. Anh nhé, tạm biệt anh. Chỉ tạm biệt thôi. Vì ở một nơi nào đó, thiên đường, à không, ở phía cuối một con đường, chúng mình rồi sẽ gặp lại nhau, có đúng không anh?...

Đừng trách anh, nghe em yêu thương?
Lối chúng mình định qua phố phường tấp nập quá
Dòng người cuốn em đi, đời bao nhiêu sự lạ
Không dắt tay em, vụng quá, sợ em cười !

Anh sẽ đi cùng em khi phố đã thưa người
Khi đã vắng những lời mời đon đả
Khi em cần tình yêu mà không cần phép lạ
Khi sánh vai cùng anh, em kiêu hãnh mỉm cười

Anh sẽ đến cùng em, nếu giữa đường bão nổi
Nếu gió gầm, đêm tối bỗng chòang buông
Còn em ơi, nếu lạc giữa phố phường đô hội
Anh sẽ đợi em ở phía cuối con đường.

Thursday, December 6, 2007


Ừ, thì em nhớ anh!
Dẫu anh bảo rằng: “Đừng nhớ,
Đời còn dài, còn nhiều trăn trở
Anh sợ vai gầy gánh nặng
Anh đau!…”
***
Ừ, thì em nhớ anh!
Vì đêm nay dưới bầu trời đầy sao
em đếm
1, 2, 3…chơi vơi trong hoài niệm
Ngôi sao nào đã lạc mất rồi anh?
***
Ừ, thì em nhớ anh!
Nhớ cả em những ngày xưa cũ,
Hoa cúc ngày xưa, bây giờ héo rũ,
Biết bao giờ tìm lại sắc màu tươi!
***
Chúng ta đang qua tuổi hai mươi
Và nỗi nhớ chất đầy năm tháng
Nhưng thời gian chẳng làm dày dạn
Trái tim yêu của một con người
***
Ai đó nói rằng đời sẽ mất vui
Khi câu thề yêu nhau trọn vẹn
Còn em thì không, em muốn
Đời vui hơn khi ta đi hết một cuộc tình
***
Ừ, thì em nhớ anh!
Dẫu biết nỗi nhớ cũng chỉ là nỗi nhớ
Như ngôi sao xa lạc vào muôn thưở
Biết bao giờ anh thuộc về em?

05/12/07


Tạm biệt ANH ! Lần cuối cùng EM còn được gọi ANH trìu mến như thế. Sau này rồi, ANH sẽ về bên người khác. Không phải trong lúc này, giờ này, nhưng EM biết ANH sẽ trách hờn EM thật nhều khi rời bỏ TÌNH YÊU của mình. EM đã không biết phải làm như thế nào, khi nhìn thấy rằng hai đứa quá khác nhau. Nhiều lúc ước mong được anh yêu và quan tâm nhiều hơn để thôi không còn nghĩ đến chia ly. Vậy mà, đôi lúc, người gần quá mà sao cũng xa quá. EM thấy cô đơn, trống trải dù vẫn đang bên cạnh ANH. Tại EM hay tại ANH đây? Đường tình chúng mình không còn chung một lối nữa rồi, EM nhớ ANH rất nhiều, muốn nhấc máy gọi cho ANH. Muốn hai con người đau khổ sau cùng sẽ tìm đến với nhau. Để cho những lỗi lầm trong quá khứ sẽ mãi chìm sâu. EM không yêu ANH thì EM sẽ yêu một người như thế nào? Có ai chấp nhận một trái tim rách bươm như EM? ANH không dành thương yêu cho EM thì một người như thế nào sẽ ở bên ANH, thay thế em? Nhiều lúc thấy cuộc đời bạc quá. Mới ngày nào còn bên nhau, cùng đi khắp phố phường, để rồi hôm nay đổi thay một người khác. Chính EM muốn dừng lại, mà sao trong lòng, nước mắt cứ rơi. Giờ đây ANH đang làm gì? Có hối tiếc cho những kỉ niệm đã qua?
Chia tay - sao bỗng dưng thấy lòng mình thêm đầy. Lại thêm một bóng hình nữa lưu dấu, mà không thể cùng nhau đến cuối hành trình cuộc đời ! Phải chăng, mình già cỗi rồi nên trong lòng cũng lạnh theo. Những cảm xúc yêu thương không còn nữa. Hình như, không dám, yêu thêm một người nào...Hay, sẽ còn, rất lâu...