Tuesday, May 29, 2007

Mưa...!

Vừa tan giờ thi ở Khoa, leo lên xe khi áo dài bắt đầu thấm đẫm nước mưa. Anh chở đi ăn rồi quay lại nhà Nga để đưa USB cho N thì cơn mưa đã lớn hơn rất nhiều. Mưa làm tắt máy xe. Anh đẩy xe. Mình ngồi trên. Vừa lạnh. Một, hai, ba giọt mưa lấm tấm...Và kìa, mưa òa ra trên áo anh. Khắp người anh chìm trong mưa. Và đẩy xe. Và những hơi thở gấp gáp. Và mặt anh trắng, môi anh đỏ. Và anh, nhìn mình, cười...Và còn gì nữa nhỉ? Con gì đã diễn ra dưới cơn mưa mà mình lại không thể viết thành lời thế này?

Tình yêu của mình gắn liền với những cơn mưa, những lần xe chết máy, những lần đẩy xe dưới mưa...Ôi, nỗi niềm sẽ không bao giờ quên được.

Monday, May 14, 2007

Mẹ!

Mẹ về rồi mẹ đi. Đôi khi hay tự hỏi sao mẹ lại có thể bỏ con của mình trong một thời gian dài đến như thế? - 23 năm! Chỉ đổi lấy cho con khoản 300 ngày có mẹ trong cuộc đời - tức là khoảng 1 tuần/ lần rồi 1 tháng/lần và dần 2 tháng/lần. Con đã trách mẹ và khóc thầm bao nhiêu lần mẹ đếm được không? Con ghét mẹ đã bỏ con. Con ghét mẹ đã để con một mình mỗi khi con đau bệnh, trán con nóng, bụng đau quằn quại, trái tim tan vỡ vì tình yêu, tinh thần xấu đi vì sự thay đổi của thế giới bên ngoài mà con chưa kịp nhận ra...Những lúc ấy, mẹ của con đã ở đâu? Mẹ đang ở bên "các chị", "các anh"? Nhưng con là út cơ mà, con nhỏ nhất thì mẹ phải thương con nhất chứ? Người ta hay nói như thế cơ mà? Mẹ đã ở đâu? và mẹ không thương con gái của mẹ sao? Con đã nghĩ như thế đó.
Và bây giờ, con cũng không thể gặp mẹ nhiều hơn 300 ngày, 1 tuần/ lần, 1 tháng/lần, 2 tháng/lần. Mẹ vẫn ở bên các anh chị. Vẫn yêu thương họ bằng tình yêu của mộột người mẹ, và vẫn để con ở 1 mình với cô...Nhưng, con đã không còn trách mẹ nữa. Con cũng "không-thể-ghét-mẹ" nữa. Vì con biết, nơi nào mẹ đi qua, con vẫn là niềm tin, niềm tự hào của mẹ, cũng như con chim non tự tập bay cho chính mình. Khi con nhận ra, cuộc đời mẹ còn đẹp hơn bất kỳ người mẹ nào trên thế giới này! Mẹ đã không dành cho con tình thương yêu hoàn hảo. Mẹ đã san sẻ nó cho những người khác. Nhưng mẹ là người duy nhất trong cuộc đời cho con thấy rằng, sẽ chẳng bao giờ rời xa con, dù mẹ có còn bên con hay không?
Con cũng sẽ dũng cảm, ngoan cường như mẹ. Không thể để cuộc sống của mình trôi qua vô vị. Con cũng muốn rằng, con của con sau này, tức là cháu-ngoại-của-mẹ, cũng nghĩ về con như ngày hôm nay con nghĩ về mẹ...

6.00 PM. May 14, 2007

It's rainning outside. A lot of water puddles in the road, many water balloons.
I had an interview at The Reuinification Palace as a speaker! I love to talk about this Palace for tourist. But the interview was quite boring. The Interviewer is not so interested in what I was saying b/c she wants to choose a second - year student, not a coming - graduated - student! Although I found my skills is better than the co - being interview person. So, it's nothing ro be sad!!!Hehe. And I have a new lovely friend - Linh. She is in the same school with me. She is lovely and virtuous.
I read Hg's Blog. She is down. I also feel blue for her! I wrote an email for her...I want to encourage her...but I deleted all...Maybe I shouldn't make things more difficult. I love Thg and I don't want to loose him.
Ohh, Love is very strange! It make people happy and sad, hopeful and hopeless, is it???...

Wednesday, May 9, 2007

Diary for English Topic

It's time for writing somethings about feeling.
It's rainging outside. It's the begining of raining season in the South of Vietnam. Every raining season passes away, it always brings some strange feeling for me. Something is blue, something is down, and something is happy. View some blogs of Th's ex and her friends. They are good and thay are all sucess. But they dont' love SG like I do. Somethings put me down...
Now, try to write something in English to practice or to review what I've studied. Write in another language is difficult but it's also exciting. Sometimes it can be seen as a password and other people can't read what you mean. But you really mean in this world!!!Let's try little by little. If you can't be as good as them, so try other ways to success. Not behave as what you see in her.
Everyday, I miss my mother. She's a great woman that I've never ever seen. I maybe not the best person in working, not the most beautiful girl, but I have a very great mom so I have all things. Keep on trying and live on to what mom has tought. I love my mom and I'm proud of her! Hang or someone like that is not anything. I shouldn't look at what she has done and make it as the principles for me! She is good but she's also bad. Her role is nothing to Th. I'm the best girl in his heart.
Be happy, Annie!Let's smile.

Wednesday, May 2, 2007

Đêm màu hồng

Cái tựa đề bên trên hầu như không dính líu gì với nội dung bài viết. Chỉ thấy hình như trong lòng còn yêu nghĩa là còn hạnh phúc. Yêu nhau hơn 1 năm rồi. Hãy chấp nhận nhau ở trong trái tim. Hãy để những gì của ngày xưa mãi là kỷ niệm mà thôi. Hãy quên đi mà sống thật tốt cho hiện tại. Hiểu không Annie? Đừng mãi nghĩ về những gì đã qua, sẽ không có con đường nào tốt hơn con đường mi đang đi, sẽ không có người yêu nào dịu dàng như thế, sẽ không có phút giây nào trong tương lai ấm áp hơn... Hãy tin đi.