Saturday, March 24, 2007

Nhat ky xem blog cua 1 nguoi...

Trong cuộc đời này, làm một kiếp người trọn vẹn thật khó khăn. Mình nào đâu nghĩ rằng có một ngày mình sẽ chen vào tình yêu của một ai đó. Vậy mà, giờ đây mình đang đi trên một con đường như thế. Hằng chắc sẽ không bao giờ biết rằng có một người lạ mà cô ấy chưa từng biết đang đọc blog những dòng tâm sự của cô ấy. Hằng trách Thông. Hằng trách sao Thông ra đi, quên ngày xưa, Hằng khóc vì tình yêu đó, Hằng được mẹ an ủi, vậy nếu mình là người rơi vào trường hợp đó thì ai sẽ bên cạnh mình? Tình yêu giữa Hằng và Thông có những gì trong những ngày tháng đo?Làm sao mình biết được rằng tương lai này sẽ như thế nào?
Cô ấy xinh đẹp, cô ấy giỏi giang, thế sao Thông không yêu mà lại yêu mình? và nữa, cả hai gia đình đều không đồng ý...Mình làm sao đây?
Thảo ơi, mi phải cố gắng lên à. Không được thụt lùi. Mi không hề thua kém một ai. Và tình yêu hiện tại mới là quan trọng, còn quá khứ không là gì cả, mi biết không...Hãy để tất cả ngủ yên, đừng khơi dậy nữa...

Tuesday, March 13, 2007

Khi tinh yeu khong Mau Xanh.

Anh den tua nhu mot con gio dau mua. Thoi mat tam hon va lam diu bot cai nang hanh hao cua Sai Gon. Va roi ngay anh ra di cung nhe nhang nhu the. Anh de lai noi nho trong trai tim em. Nho cai dang cao cao gay gay khong lan vao dau duoc. Anh noi chia tay nhu mot su qua suc chiu dung roi anh quen em. Anh cung se khong biet rang, trong tim em, noi nho anh nhay mua nhu the nao...
Nguoi ma em khong the nao thay the duoc se song mai trong anh. Con em, anh se quen nhanh voi tat ca ky niem khong vui ngay nao.
Nhung loi hua hen, nhung uoc mo se khong bao gio thanh hien thuc khi trong tim anh, em mai mai khong thuoc ve vinh cuu.
Em muon khoc, muon gao to len, muon anh biet rang em ghet anh den nhu the nao...Vi sao anh khong hieu dang sau nhung loi chanh chua, danh da cua em, la noi nho anh vo bo...Vi sao anh noi yeu ma anh lai khong giu duoc tinh yeu do...Vi sao...

Saturday, March 10, 2007

De tinh yeu ton tai.

Để tình yêu tồn tai.
Tôi có một cô bạn mới bắt đầu yêu. Cô ấy nói cô ấy thấy bầu trời xanh hơn. Cô ấy nghe nhạc nhiều hơn, và chính cô ấy cũng hát líu lo cả ngày. Cô ấy chăm tập thể dục hơn, giảm được 2kg. Và tôi nghĩ cô ấy có thể sắp thành người mẫu.Luôn nghe cô bạn kể về tình yêu mới, tôi nhìn lại tình yêu của mình. Tôi và Scott đã yêu nhau được mấy năm, và tôi tăng 3kg. Đi ăn, chúng tôi lần lượt trả tiền. Tôi không ăn kiêng, cũng không tập thể dục... Khi cô bạn hỏi: “Điều gì giúp tình yêu tồn tại?”, tôi đã nghĩ tới những cảm hứng tương đồng, sự cảm thông, sức hấp dẫn về ngoại hình... Nhưng vẫn còn nhiều hơn thế nữa.Chẳng hạn như tôi hiểu tại sao có những lúc Scott cần chơi bóng đá với mấy cậu bạn trai vào tối thứ bảy và không đến đón tôi. Scott cũng hiểu tại sao thỉnh thoảng tôi vù đi chơi tít mít với mấy cô bạn gái, mà chẳng có gì quan trọng, chỉ để nói chuyện phiếm.Chẳng hạn như tháng trước, Scott mua một đĩa nhạc ballad để nghe, mặc dù anh ấy chỉ thích nhạc không lời, và thích xem phim hơn là nghe nhạc. Nhưng Scott đã chạm tới trái tim tôi, khi nói rằng anh ấy muốn hiểu những thứ tôi thích, và nói chuyện được với tôi về những bài hát tôi thường nghe.Chẳng hạn như tôi thích đi khiêu vũ, và mỗi lần như vậy, là một lần tôi cùng đám bạn làm sàn nhảy muốn sập! Nhưng Scott, dù ghét những gì ầm ĩ, vẫn không hề phản đối. Còn khi Scott thú nhận rằng đã đánh mất cuốn sách mà tôi ưa thích, tôi nói: “Không sao đâu mà, chỉ là một cuốn sách thôi, có thể mua lại được”.Chẳng hạn như tuần trước, chẳng hề hò hẹn, Scott chờ tôi trước cổng. Khi thấy tôi, lập tức anh ấy oà khóc, như một đứa trẻ. Anh ấy nói rằng anh ấy vừa gặp một vụ tai nạn trên đường. Anh ấy đã đưa bà cụ khoảng 60 tuổi vào bệnh viện. Nhưng làm thế nào anh ấy có thể báo cho gia đình bà cụ rằng bà có thể sẽ không tỉnh dậy nữa? Tôi cũng khóc. Vì câu chuyện buồn. Và vì Scott của tôi đã xúc động trước số phận của cả những người xa lạ. Và cả sự biết rõ và chấp nhận. Tôi biết Scott sẽ luôn đến muộn trong mọi cuộc hẹn với tôi; tôi biết Scott luôn ném quần áo bừa bãi mỗi khi về nhà, và đến sáng hôm sau lại vơ vội một cái gì đó để mặc, nhiều khi đó là thứ cần đem giặt. Còn Scott biết rằng tôi luôn đi ngủ muộn; rằng tôi luôn quên tất cả mọi thứ anh ấy cần tôi nhớ giúp; rằng tôi rất tham ăn.Trong tình yêu của chúng tôi, bầu trời không xanh hơn, nó vẫn có màu như bình thường, có ngày màu xanh và có ngày màu xám, vì kể cả thiên đường cũng có những ngày mưa. Chúng tôi cũng không nghe nhạc nhiều hơn, trừ khi quá stress. Chúng tôi cũng không giảm cân. Không có gì khác cả.