Saturday, June 6, 2009

Lê Hiếu

Nghe những âm thanh du dương của tiếng dương cầm, nghe trái tim mình mềm nhũn. Như có một người lang thang vô định, đi tìm ý nghĩa cuộc sống, tìm tình yêu đã đánh mất ngày hôm qua. Nghe xót xa và não nề.Chỉ một đôi lúc có cảm giác trở lại. Có cảm giác yêu, có cảm giác sợ hãi, cảm giác mong chờ một tiếng xe nào đó.
Đó có lẽ chỉ là những phút giây đưa con ta tự do nghĩ, tự do mong nhớ, sau đó lại quay về với trách nhiệm, ràng buộc. Vì vậy, đừng ràng buộc anh hoài mà mang tội, để cho anh cũng có những phút bước đi và rồi quay trở lại.
Thương - yêu - cảm giác ngày xưa đó. Ai cũng có và hãy hiểu và thông cảm cho nhau.
Tình yêu có cái nghĩa của chính nó.
Anh

No comments: