Wednesday, October 26, 2011

SMS 4

Hôm nay lại nhớ anh rất nhiều. Anh đã mặc chiếc áo em tặng. Em bỗng thấy lòng mình ấm áp. Ít ra em cũng "ở bên" anh một ít, giữ ấm cho anh, theo anh đi khắp nơi...
Đã trôi qua rồi thời gian bên nhau vui vẻ. Em sẽ không bao giờ có thể trở lại những ngày xưa đó. Dù em biết rằng lỗi lầm vẫn còn đó, nhưng em vẫn thấy rưng rức yêu thương, bởi vì nó có tội tình gì, chỉ là một tình yêu - tình cảm muộn, em dành cho anh...
Em nhớ anh da diết. Giá mà anh nhắn tin cho em, nói với em như bao ngày xưa. Đêm nào, sáng nào cũng có thể nghe tiếng "ding dong" quen thuộc, lại bồi hồi...Em không thể như ngày xưa...
Em có lỗi với tất cả mọi người vì không ai biết em đang nghĩ gì. Và em cũng có lỗi với chính mình, bởi em cũng đã "lờ đi" tiếng rên rỉ đến tội nghiệp, yếu ớt đến tội nghiệp của con tim, bảo rằng...nó đã quá mệt mỏi, kiệt sức khi vừa phải trốn tránh như không có gì, lại vừa nhớ anh, nhớ da diết...Nhớ bờ môi tròn đầy của anh, nhớ bàn tay thô ráp, nhớ hơi ấm tỏa ra từ cơ thể anh và nhớ những phút giây mình gọi là hạnh phúc. Em sao có thể quên ? Và em sao có thể lừa dối chính mình mãi mãi ? Bên ngoài còn bao nụ cười, nhưng em bỗng thấy trong tim đã vụt tắt từ lâu...

No comments: