Friday, November 7, 2008

Anh sẽ đợi em ở cuối con đường


Đừng trách em nghe anh yêu thương
Lối chúng mình định qua phố phường tấp nập quá.
Dòng người cuốn em đi - đời bao sự lạ.
Khống nắm tay anh, vụn quá sợ anh cười

Em sẽ đi cùng anh khi phố đã thưa người
Khi đã vắng những lời mời đon đả.
Khi em cần tình yêu mà không cần phép lạ.
Khi sánh vai cùng anh, em kiêu hãnh mỉm cười...

Đêm qua là sinh nhật anh. Gặp chỉ vài phút, mà có biết bao điều mình muốn nói. Nhưng nói ra cũng chẳng để làm gì, anh nhỉ? Giá mà bánh xe thời gian quay ngược lại ngày xưa, để hai chúng ta biết yêu quý thêm những gì mình đang có. Vậy thì giờ đây, mình cần trân trọng hiện tại, để không bao giờ lại phải nói giá như...

Chúc cho anh thêm một tuổi mới, nhiều sức khỏe, hạnh phúc, và niềm vui. Em biết giờ đây, chúng là điều xa xỉ đối với em và anh. Nhưng hãy cố khi cuộc đời muốn thế. Chẳng biết bao giờ mình gặp lại nhau....

No comments: