Saturday, November 22, 2008

Đối diện chính mình.

Đã bao lâu rồi em chẳng thể hiện rõ con người em nữa. Vui em khóc, buồn em cười. Cảm xúc hoàn toàn rối loạn. Nói làm sao đây cho anh hiểu trái tim em đang nghĩ gì. Chỉ có anh có thể hiểu được những điều gì đang diễn ra nơi này.
Với tình yêu mới, em đã không hết lòng. Thế thì chỉ có một ngày, nó cũng sẽ rời bỏ em đi. Điều dễ dàng nhất là tin một tình yêu chân thành sẽ diễn ra như thế nào.
Với tình yêu cũ, em đã chẳng thể quên. Em cứ mãi nhớ những kỉ niệm, những hạnh phúc ngày xưa. Em hoàn toàn sống bằng ngày xưa. Trong lòng em, anh vẫn còn ở vị trí đó, vị trí mà em đang cố quên, nhưng lại không làm gì được. Người ta nói "Thà cố nhớ để quên, đừng cố quên để nhớ thêm nhiều..." Em biết phải làm sao đây anh? Em đã mệt mỏi lắm khi trái tim cứ phải phân hai thế này.
Phải, nếu em có thể làm gì đó, em đã làm khác đi.
Vì em còn trách nhiệm với tình yêu hiện tại.
Và, em cũng không thể bước qua những ràng buộc của hịên tại để chúng mình bên nhau.
Chắc chỉ là huyền thọai của tình yêu
Nơi đó mình mới còn thấy nhau.
Không hiểu vì sao chúng ta phải ra thế này.
Lòng em đau lắm.
Giá mà có phép lạ, để chúng mình gặp lại nhau, em sẽ trân trọng từng phút giây biết mấy.
Ừ, giá mà, anh còn yêu...

No comments: