Thursday, November 22, 2007

Chớm đông.


Sáng nay. Một mình trên đường đi làm. Một mình phóng vụt qua những cơn gió lạnh. Không còn bàn tay nào che gió cho mình nữa. Yêu người và không yêu người. Cái vòng lẩn quẩn sao mà đau! Chẳng còn ai quanh mình. Một người đã có tình yêu mới. Một người không còn tin vào tình yêu của mình nữa. Một mình đi. Ngày mai nữa thôi, ta sang mùa mới. 24. Nhưng sao lòng trống trải. Một tình yêu không thể gọi thành tên. 2 người con trai trong cuộc đời, vội bước đi, để lại riêng mình...

No comments: