Tuesday, January 20, 2009

Màu Anh

Viết – Cho một người không còn đọc được những gì mình viết ! Cho một người không còn lưu giữ những hình ảnh ngày xưa. Và viết, để cho mình chấp nhận thực tại – quên đi dần quá khứ.
Nhìn những cành đào tươi thắm bày đầy ngoài đường. Hay những chậu cúc vàng lấp lóa khắp nơi. Biết mùa xuân đang về trên từng góc phố. Biết cánh tay ai đã từng ấm áp khi xuân sang, cùng trên chiếc xe tung tăng khắp nơi, bao lì xì đỏ thắm trong túi. Niềm kiêu hãnh trong mắt nhìn.

Không hiểu sao, hình ảnh anh đã hóa thành màu sắc. Những mảng màu rực rỡ. Rực rỡ đến đau cả mắt. Khi yêu thương. Người ta không hay để ý xem người mình yêu có màu gì. Khi chia tay, người ta ngồi đếm từng mảng mảng màu.
Vàng của hoa cúc rạng ngời khắp phố phường, ngày tết.
Hồng của cành đào tươi thắm khi xuân về
Xanh của những táng lá hai bên đường khi chở nhau đi, ban trưa.

Hay, Anh đã quyện vào những mùi, những màu trong máu thịt . Mỗi khi nghe mùi hương trầm nhà ai thoảng qua, tự dưng thấy trong lòng rưng rức nhớ. Mỗi khi đi chùa cầu nguyện, lại nhớ bàn tay thô ráp từng nắm tay mình bước đi tránh những đám đông. Cái xiết tay khi gió lạnh tràn về. Lúc này, biết là mình cũng còn thương nhiều lắm. Không cần lý giải là thương như thế nào. Chỉ cần biết là đang còn thương. Thuơng anh nhiều lắm. Vất vả cho anh khi đã rời xa tình yêu, một mình chống chọi. Nhưng hạnh phúc sau cùng đã dành cho những ai biết quý giá. Rồi sẽ trở lại bình thường. Khi cơn giông đi qua. Khi em đếm từng phút giây của đêm anh động phòng. Trong cơn mơ…Không còn có Em. Vẫn đang nghĩ thươgn anh, lúc này.


Tình yêu ngày hôm qua tuy đẹp, thế nhưng, nó đã không thực sự tạo nên duyên nợ giữa 2 người. Vậy thì hãy viết, để mà biết tình cảm của mình hiện giờ vẫn còn dành cho người ấy. Nhưng đến một ngày, nó cũng sẽ ra đi. Làm sao có thể giữ mãi hình ảnh một người khi trong lòng người ta cố quên? Chính mình là người chia tay trước. Nhưng lại là người đứng lại phía sau, nhìn người ta hạnh phúc. Quá khứ đã trở thành kỉ niệm. Kỉ niệm khó khăn khi gọi thành tên. Anh sẽ mặc bộ quần áo Chú Rể, sánh bước bên Cô dâu nhỏ xinh đẹp của Anh. Và để lại sau lưng kia, những câu chuyện không đầu, không cuối. Một mối tình nhỏ như bao nhiêu mối tình trên thế gian này. Thế giới quả là nhỏ bé và rộng lớn, khi hai người tìm thấy nhau và lại mãi mãi đánh mất nhau.

Chúc Anh hạnh phúc, Anh nhé. Cuộc đời này như hư ảo. Tình yêu là hiện tại, nhưng chỉ 1 phút giây thôi, nó sẽ nhanh chóng trở thành quá khứ. Hãy trân trọng từng phút giây. Em – sẽ không quấy rầy cuộc sống hạnh phúc của Anh.

No comments: