Thursday, January 20, 2011

Love Paradise...

Em nhớ Anh. Lúc Anh nói rằng, chúng ta hãy cùng nhau trải qua những xúc cảm này, em vừa lo sợ, vừa hạnh phúc, vừa nồng nhiệt. Những ngày hạnh phúc, em tin sẽ bắt đầu...Nhưng Anh đi, em nhớ da diết, dù chỉ cần chạm tay thôi, sẽ nghe giọng anh nói. Nhưng em không muốn, không muốn bắt đầu, để rồi có lúc sẽ kết thúc. "Bạo phát bạo tàn". Em tin, Anh là người sâu sắc, cẩn trọng..Sẽ không phải là những cơn say nắng, không phải vì thế, mà anh đánh đổi, phải không anh ? Em muốn quên anh, càng quên càng nhớ, nhìn đâu cũng thấy hình ảnh - nụ cười của anh. Nhưng em biết, điều đó cũng giống như những giọt ban mai, chạm tay vào sẽ tan mất, vĩnh viễn. Em sẽ không thể giữ anh lại cho riêng em. Nhưng em không quan tâm, lúc này đây, em muốn mình sẽ cháy hết con tim, vì anh mà trầm luân....

No comments: