Wednesday, January 12, 2011

P.S I love you !

Nhớ Anh nhiều lắm Anh biết không. Đã thật nhiều lần cầm máy lên, muốn nhắn một tin "Anh đang làm gì..." chỉ để dòng chữ của Anh lại hiện lên, biết rằng, Anh cũng đang nghĩ về Em. Nhưng, cuối cùng em cũng cố gắng vượt qua cảm giác của mình, để không viết, không nhắn và để anh ...không phải bận tâm hay lo lắng. Muốn anh biết rằng, lúc này đây nghĩ về anh, là vô điều kiện, không cần màng đến điều gì khác, trừ tình yêu của anh...
Nào có ai đồng ý chấp thuận cho tình yêu này ? Chỉ mình em mang, chỉ mình em nhớ. Anh và em quả thật quá cách xa: tuổi tác, gia đình, con cái, công việc, thế hệ...Giá mà có một người nào đó có thể bên cạnh em và nói "Tình yêu mà, nào ai có thể phán xét đúng hay sai khi yêu một người...". Nhưng em biết sẽ chẳng có ai, chỉ em và anh. Chỉ mình hiểu rằng, tim mình đang loạn nhịp. Đi ngoài đường mà mọi thứ như vô hình, không thấy ai, chỉ cảm nghĩ về anh...loạn nhịp...loạn nhịp....
Giá mà thời gian quay trở lại, em sẽ "phòng bị" để tim không nhanh chóng chấp nhận hình ảnh của anh mà không có sự phòng hờ nào. Em nhớ hơi ấm của anh. Nhớ quay quắt. Nhớ buổi sáng, buổi trưa, hay buổi chiều, em đã nhìn thấy anh...Có ai cho em một không gian nhỏ để thở, để không phải trốn chạy cảm giác của chính mình...Nhớ quá, biết làm sao đây....

No comments: