Monday, September 10, 2007

Ngày mưa!


Chiều tan tầm. Văn phòng được bao phủ bởi màn mưa. Ngồi nghe mưa rơi bên ngoài, cứ như nghe một khúc giao hưởng của thiên nhiên. Tình yêu của mình. Cứ nhìn nó trôi xa dần mà không sao có thể kéo lại được. Mình biết nó đang dần trở thành gánh nặng tình yêu - Tình yêu với những trách nhiệm gia đình, học đường, xã hội...Tình yêu không còn tươi vui. Ước gì một chiều nào rủ anh chạy trốn đâu đó. Chạy trốn gánh nặng. Chạy trốn trách nhiệm xã hội. Để yêu theo kiểu tình yêu thật sự phải thế. Để không còn nói: "Anh đang dọn đồ qua nhà thuê mới", "Anh ráng làm kiếm tiền cưới em nhé", "Anh yêu em thì đừng nghĩ về quá khứ nữa nhé, em sẽ đau lòng"...Mà em sẽ nói, "Anh yêu, chúng mình sẽ yêu nhau mãi nhé, và quên hết mọi thứ đi. Em chỉ muốn nghĩ rằng, con đường em đi luôn có anh bên cạnh"...Quên hết quá khứ, hiện tại hay tương lai. Quên em là ai và anh là ai. Hãy cứ yêu nhau như tình yêu phải thế, nhé anh...

No comments: